Ly hôn là chấm dứt quan hệ hôn nhân thông qua bản án hoặc quyết định có hiệu lực pháp luật của Tòa án. Qua thực tiễn đời sống xã hội hiện nay, có thể thấy tranh chấp về việc ai được quyền nuôi con sau khi ly hôn là một trong những tranh chấp phổ biến và thường gặp nhất trong các vụ án ly hôn. Trong phạm vi bài viết này, Luật Hùng Phúc xin được cung cấp cho Quý khách hàng một số thông tin pháp lý cơ bản có liên quan đến vấn đề quyền nuôi con khi ly hôn.
Trong quan hệ hôn nhân, cha và mẹ có quyền và nghĩa vụ ngang nhau trong việc chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con cái. Khi quan hệ hôn nhân chấm dứt, quyền và nghĩa vụ của mỗi bên cơ bản sẽ có sự thay đổi.
Theo quy định tại Điều 81 Luật hôn nhân và gia đình năm 2014 thì “vợ, chồng thỏa thuận về người trực tiếp nuôi con, nghĩa vụ, quyền của mỗi bên sau khi ly hôn đối với con”. Như vậy, trong việc phân định quyền nuôi con khi ly hôn, pháp luật ưu tiên tôn trọng sự thỏa thuận của hai bên vợ chồng. Trường hợp hai bên không thể thỏa thuận được, tức là xảy ra tranh chấp về người có quyền trực tiếp nuôi con sau ly hôn, thì Tòa án được yêu cầu giải quyết vụ án ly hôn sẽ quyết định giao con cho một bên trực tiếp nuôi dưỡng. Vậy Tòa án sẽ căn cứ vào những tiêu chí nào để phân định quyền nuôi con cho một trong các bên sau khi ly hôn?
Khi xem xét, Tòa án sẽ căn cứ vào nhiều yếu tố khác nhau nhằm đảm bảo quyền lợi về mọi mặt và sự phát triển tốt nhất cho con. Nhìn chung, Tòa án sẽ dựa trên 2 yếu tố sau:
– Điều kiện về vật chất bao gồm: Điều kiện và khả năng đảm bảo chỗ ăn, ở, sinh hoạt, điều kiện học tập, phát triển toàn diện cho đứa trẻ… các yếu tố này xem xét thông qua thu nhập thực tế, tài sản, chỗ ở của cha, mẹ;
– Yếu tố về tinh thần, bao gồm: Thời gian chăm sóc, dạy dỗ, giáo dục con cái, điều kiện cho con vui chơi giải trí, phát triển nhân cách, đạo đức… của cha, mẹ.
Như vậy, khi xảy ra tranh chấp và muốn giành quyền trực tiếp nuôi con sau khi ly hôn, thì mỗi bên vợ hoặc chồng phải chứng minh được năng lực, điều kiện vật chất và tinh thần của mình đáp ứng được nhu cầu phát triển toàn diện cho con như đã nêu ở trên, đồng thời điều kiện đó phải tốt hơn bên còn lại. Tùy từng trường hợp cụ thể, vợ hoặc chồng có thể thu thập và đưa ra các chứng cứ chứng minh về điều kiện nuôi con để Tòa án xem xét quyết định.
Ngoài ra, khi phân định quyền nuôi con cũng cần lưu ý đến một số trường hợp đặc thù sau:
Thứ nhất, đối với trường hợp con dưới 36 tháng tuổi, nhằm đảm bảo cho đứa trẻ có điều kiện phát triển tốt nhất về thể chất và tinh thần, trường hợp này pháp luật quy định ưu tiên cho người mẹ được trực tiếp chăm sóc, nuôi dưỡng con. Tuy nhiên, người cha vẫn có thể giành được quyền nuôi con trong trường hợp người mẹ từ chối nuôi con; không đủ điều kiện để trực tiếp trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con hoặc cha mẹ có thỏa thuận khác phù hợp với lợi ích của con.
Thứ hai, đối với trường hợp con từ đủ 07 tuổi trở lên. Trường hợp này khi Tòa án quyết định giao con cho cha hoặc mẹ trực tiếp nuôi dưỡng thì phải xem xét trên cơ sở nguyện vọng của đứa trẻ.
Như vậy, có thể thấy những quy định của luật hôn nhân và gia đình về vấn đề phân định quyền nuôi con khi ly hôn đều nhằm mục đích hướng tới bảo đảm tốt nhất sự phát triển về mọi mặt của con.
Luathungphuc.vn
Mọi thắc mắc cần giải đáp, Quý khách vui lòng liên hệ Hotline: 0979 80 1111 để được tư vấn chi tiết!
Công ty Luật TNHH Hùng Phúc